CÙNG FASTRAKIDS-BÉ THÔNG MINH LẮNG NGHE NHỮNG CẢM XÚC NGÀY CHIA XA…!
Ngày hôm nay thực sự là một ngày đặc biệt với toàn thể giáo viên và học sinh FasTracKids.
Hai năm học, một chặng đường không quá dài nhưng là một quãng thời gian vừa đủ để các con có thêm cơ hội tiếp thu và lĩnh hội một phần những tinh hoa trong kho tàng tri thức vô tận. FasTracKids cũng sẽ dành tặng các con nhiều lắm những điều thú vị trong 12 môn học mới mẻ và đầy hứng khởi.
Hai năm trôi qua như mới chỉ thoáng đây thôi., Mới ngày nào các con còn rụt rè theo ba mẹ đến với các cô trong buổi học đầu tiên. Những cô bé, cậu bé ngày nào còn bé xinh, còn bao bỡ ngỡ, lo âu với một môi trường mới lạ lẫm. Cô giáo, bạn bè, ai ai cũng là lạ, biết chơi gì, học gì ở đây nhỉ, có thú vị như lớp học của mình hay không? Chắc hẳn khi ấy các con đến lớp đều mang theo trong mình những câu hỏi, những suy nghĩ như thế, đúng không nào? Các cô vẫn còn nhớ như in hình ảnh của các con ngày ấy, có bạn thì háo hức, có bạn thì lo lắng, có bạn lại còn khóc nhè nữa cơ, nhưng các con có biết không, ngày đầu tiên ấy, các cô cũng đón các con với một tâm trạng lạ kỳ lắm nhé, vừa háo hức muốn truyền đạt cho các con thật nhiều những điều thú vị của bài học, nhưng lại vừa có thoáng chút lo âu, các cô sẽ phải cố gắng thật nhiều để hoàn thành trách nhiệm mà ba mẹ các con đã tin tưởng đặt vào cô, cô sẽ cùng các con đi trên quãng đường dài trước mắt cùng FasTracKids.
Thế rồi bao âu lo dường như cũng vụt tan biến ngay khi các cô nhìn thấy các con, bạn nào cũng nhỏ nhỏ, bạn nào đáng yêu lắm. Dẫu biết rằng mỗi bạn sẽ là một cá tính khác nhau, mỗi bạn sẽ cần cô có một cách tiếp xúc cũng như truyền đạt kiến thức khác nhau, quãng đường trước mắt ắt hẳn còn nhiều khó khăn, nhưng tất cả rồi sẽ qua thôi. Đón các con từ vòng tay ba mẹ, các cô thấy được trách nhiệm và tình yêu dành cho các con của mình sẽ càng lớn nhiều hơn nữa.
Những ngày học, những môn học đầu tiên, lớp học còn chuệch choạc lắm, các con còn lạ cô, lạ bạn bè,.. ấy vậy mà chỉ sau một thời gian ngắn thôi, cô không thể nhớ là cô đã mừng đến thế nào khi thấy các con hào hứng từ cửa lớp để chào cô, chào bạn mỗi buổi học. Chẳng còn nữa những cái níu tay đầy bịn rịn, hay những giọt nước mắt lã chã khi ba mẹ đưa đến lớp nữa, giờ đây các con đã dần quen với cách học mới, môi trường mới và như các con đã nói với cô rằng : Mỗi buổi học của con là một chuyến thám hiểm thú vị cô ạ, không đi học là bỏ lỡ rồi, con tiếc lắm nên buổi học nào con cũng giục mẹ đưa con đi học thật sớm để kịp giờ đến vơí FasTracKids nữa.Con có biết rằng đôi khi chỉ một chút sẻ chia như vậy cũng đã đủ để cô có thêm nhiều niềm vui và sự tin tưởng vào con đường mà cô đang cùng con bước đi.
Có những ngày mưa nắng thất thường, điều cô lo lắng nhất là không biết các con có kịp đến lớp không, mỗi buổi các con nghỉ học, các cô lại thấp thỏm lo âu, không biết học sinh của mình có sao không? Con có mệt không mà sao không thấy đến lớp. Lớp học nhỏ xinh, cô trò quây quần bên nhau suốt 2 năm ròng rã, cứ mỗi hôm vắng một bạn là cả lớp cũng nhao nhao lên hỏi, các con thấy không, lớp mình yêu thương nhau thật nhiều.
Đến với lớp học FasTracKids, các con ai ai cũng háo hức với những điều mới mẻ mà mỗi bài học mang lại, nhưng bên cạnh đó lại là những trăn trở của cô về bài học, liệu kiến thức này đã đủ để con hiểu rõ chưa? liệu bài học này con có hứng thú không nhỉ? Mình có cần bổ sung thêm hoạt động gì nữa hay không? từng ấy câu hỏi cứ quẩn quanh với cô, cho đến khi đứng lớp, cô được nhìn thấy ở các con những nụ cười thật tươi, nụ cười ấy cho cô biết rằng các con đang rất hào hứng với bài học, cho cô biết rằng buổi học đã thành công được một nửa rồi đó thôi.
Một phần quan trọng và không thể thiếu để làm nên lễ tốt nghiệp dành cho các FasTracKids thân yêu ngày hôm nay chính là sự nỗ lực, cố gắng không ngừng của bản thân các con. Chính các con đã đóng góp một phần quan trọng cho những thành công ngày hôm nay. Những buổi học đầu tiên, những bài thuyết trình đầu tiên, các con còn rụt rè lắm, cứ lí nhí trên bảng mãi. Thế rồi sau đó là những lần các con vất vả cùng cô tập luyện cho từng phần thuyết trình, cho từng câu trả lời gãy gọn, trôi chảy. Cô biết chứ, những khi ấy các con cũng phải cố gắng nhiều lắm, cố gắng gấp 5, gấp 10 lần khác, cố gắng để hoàn thiện kỹ năng, cố gắng để tự tin thể hiện bản thân. Bởi cô biết, các con là FasTracKids.
Một môn học trôi qua, rồi bốn môn, năm môn, rồi môn thứ mười hai chẳng mấy chốc mà cũng trôi qua. Mỗi môn học lại là một trải nghiệm thú vị của cô và các con, những trò chơi, những hoạt động sáng tạo hay những thí nghiệm khoa học lý thú từ bài học đã đưa các con từ bất ngờ này tới bất ngờ khác, cô thích ngắm nhìn ánh mắt sáng lên của các con qua mỗi lần như thế. Rồi cô được nhận những chia sẻ thú vị từ ba mẹ khi các con có những tiến bộ rõ rệt ra sao, những lần đầu tiên rồi những lần kế tiếp, kế tiếp sau nữa, niềm vui cứ đến dồn dập trên nét mặt rạng rỡ của cô, của các con và ba mẹ nữa.
Thế rồi buổi học cuối cùng trôi qua, ngày các con xa các cô và FasTracKids cũng đến rồi. Lễ trao huy hiệu cuối cùng mà sao cô trò ai nấy cũng buồn rười rượi, đã dặn nhau trước là vui rồi mà sao hôm ấy lại vẫn buồn đến thế. Biết bao tâm sự, biết bao chuyện trò còn chưa chia sẻ hết, buổi học cuối mang theo biết bao cảm xúc ngày chia tay. Có bạn tinh nghịch, có bạn rụt rè, có bạn cứng rắn, lại có bạn khép kín mình nhiều thế nhưng sao hôm đó ai cũng mắt hoe hoe ngân ngấn nước…Các con ra về rồi mà sao vẫn cứ bịn rịn nán lại hỏi han cô, hứa hẹn cô trò mình sẽ còn gặp nhau nữa, sẽ còn trò chuyện cùng nhau nữa. Các con ạ, có lẽ sau 2 năm học, cô và các con đã thực sự là một gia đình bé xinh, gia đình FasTracKids.
Hôm nay đây cô trò gặp lại nhau, bao nhiêu cảm xúc lại ùa về, nhưng hơn hết, trong buổi lễ tốt nghiệp ngày hôm nay, điều duy nhất cô muốn nói cùng các con đó là chúc các con sẽ có nhiều hơn nữa những niềm hăng say, niềm đam mê với con đường học tập tương lai. Các cô và FasTracKids luôn tự hào rất nhiều về các con, những FasTracKids thực thụ của ngày hôm nay. Chúc các con thành công!
Cố Giáo Nguyễn Thị Lan Hương chia sẻ
Lượt đọc: 1,634